Bạch trà
Lục trà
Hồng trà
Mạn Hảo Trà (Phổ nhĩ)
Tựa như chu kỳ thành trụ hoại không của đất trời hay sinh lão bệnh tử của đời người.
Bạch trà như xuân, hương thơm ngát, vị dịu thanh, vốn cần băng giá để cây đâm nụ và cần nhiệt lớn để đánh thức hương. Lục trà như hạ, lá tươi xanh, vị chát nhẹ; khi ủ nước nóng thì vị chát ngọt, khi ủ nước lạnh thì vị ngọt thanh. Lục trà lan toả tinh chất mạnh mẽ trong vài lần nước. Rực rỡ và nhiệt thành như chính đất trời vào hạ. Hồng trà như thu. Đã có chút đằm thắm ngọt ngào, đã có chút đĩnh đạc thâm sâu. Trời vào thu cũng thế, êm đềm và lắng dịu. Mạn Hảo như đông. Màu nước vàng ánh như mật và vị trà lên men nồng nàn chính là tri kỷ. Chỉ có cái tiết giá rét cắt da cắt thịt ta mới cần nhóm một ngọn than hồng để lưu thông khí huyết, mới cần tri kỷ tay nắm tay chuyện trò.
Ví như đời người thì Bạch trà là cậu trai trẻ, non tơ và bóng bẩy, vừa trong sáng nhưng cũng không kém ngạo nghễ bởi cái sắc xuân căng đầy. Lục trà là chàng tuấn tú đã chớm trải phong ba, sẵn sàng vươn mình giữa muôn trùng. Hồng trà thì người đã đứng dáng vững tâm, sóng gió đã từng, nhìn đời lặng lẽ. Phổ nhĩ chính kẻ đã về chiều, sắc xuân chẳng còn nhưng hồn tựa núi cao bể sông, bao la bát ngát bởi trải nghiệm tháng năm.
Nếu tâm đó an thì thưởng đủ Bạch trà – Lục trà – Hồng trà – Mạn Hảo (Phổ nhĩ) như đủ bốn mùa xuân hạ thu đông và trải cả một đời phiêu bạt nhân gian.